Trân trọng người thân và những người bên bạn
Trân trọng người thân và những người bên bạn
Có đôi lúc vì hờn dỗi bạn sẵn sàng bỏ qua người thân yêu nhất. Hãy ngẫm lại một ngày bạn có bao nhiêu thời gian bên người thân. Hay bạn đã chợt vô ý mà bỏ quên họ vào góc nào đó trong tim. Vì ta có suy nghĩ giản đơn: “Ta muốn gặp người thân lúc nào không được?”.
Nhưng bạn có nhận ra rằng một ngày 24 tiếng bạn thực sự ở bên người thân của mình được mấy giờ. Hay thời gian đó bạn đang bận dán mắt vào điện thoại, phớt lờ những hỏi han của cha mẹ. Có bao giờ bạn nhận ra những buổi nhậu nhẹt bù khú bên bạn bè đã thay thế những bữa cơm gia đình. Có bao giờ bạn nhận ra mình nói chuyện với đồng nghiệp nhiều hơn cha mẹ. Có bao giờ bạn quên mất bao lâu rồi mình chưa về thăm cha mẹ. Có bao giờ?…
Rồi chợt một ngày mất đi bạn mới nhận ra mình chưa kịp nói một lời yêu thương tử tế. Mới kịp nhận ra cha mẹ bạn đã già, tóc đã bạc phơ. Mới phát hiện anh, em mình giờ không còn tíu tít bên mình nữa rồi… Hôm nay hãy cùng diaockiengiang sống chậm lại để trân trọng những người bên cạnh. Đặc biệt là người thân của mình… Vì một ngày nào đó bạn chợt nhận ra không còn ai bên cạnh.
Đừng để mất đi mới hối tiếc, hãy trân trọng người thân của mình
Đó là vào lúc tôi học năm nhất, tôi vẫn còn nhớ như in hôm đó là một ngày bình thường như bao ngày khác, tôi vẫn đi học như ngày thường nhưng có một điều đặc biệt khiến tôi háo hức, đó là vì kỳ học quân sự sắp tới, mọi sự dường như đã chuẩn bị đâu vào đấy. Thế nhưng, vào chính giờ phút ấy, tin dữ ập đến, làm cho cả thế giới của tôi dường như đổ sập. Bố tôi đang hấp hối trên giường bệnh, tôi đã về quê ngay buổi chiều nhưng không kịp nữa rồi…
Trong suốt mười mấy năm bố đau bệnh tôi chưa bao giờ nghĩ là sẽ có ngày này, bố là người rất kiên cường, mặc dù đau bệnh nhưng chưa bao giờ quát mắng chúng tôi. Bố luôn làm cho mẹ con tôi cười mỗi khi cảm thấy khỏe hơn. Bây giờ bố mất thật rồi, tôi muốn nói với bố nhiều điều lắm…
Đừng để tiếc nuối theo bạn mãi mãi vì sự vô tâm của mình
Giá như lúc trước tôi nhận ra rằng tôi yêu bố biết dường nào.
Giá như lúc trước tôi đáp lại mỗi lần bố gọi một cách ngoan ngoãn.
Giá như lúc trước tôi cười nhiều hơn, vì đôi lúc tôi còn cười với những người xa lạ nhiều hơn cả với bố nữa.
Giá như lúc trước tôi nhận ra rằng tôi yêu bố biết dường nào.
Giá như lúc trước tôi không do dự khi mua một món quà cho bố.
Giá như lúc trước tôi dành nhiều thời gian nói chuyện với bố hơn là việc xem những bộ phim vô bổ…
Và còn rất nhiều điều giá như nữa…
Nhưng điều ước lớn nhất của tôi lúc này sẽ là tôi sẽ không bao giờ tỉnh lại trong 1 giấc mơ tuyệt đẹp là có những người thân yêu của tôi ở ngay cạnh bên, cùng ăn cơm, nói chuyện, cười đùa với tôi như ngày xưa…
Vì vậy, lúc còn được gần gũi với người bạn yêu thương hãy trân trọng họ, vì họ là người quan trọng nhất đối với bạn, hãy để lại những kỉ niệm tốt đẹp ở trong lòng họ và bạn. Để sau này họ có đi xa bạn thật sự thì bạn cũng không phải nói hai chữ “giá như”.
Nguồn: ione.net